Đối với những bạn yêu thích văn hóa Trung Quốc, ngoài tứ đại Tứ đại cổ thành, Tứ đại danh lâu,.. Tứ đại thư viện cũng là list những địa danh bạn không thể bỏ qua khi tìm hiểu về cái một trong những cái nôi của văn hóa thế giới. Tứ đại thư viện được biết đến với: Nhạc Lộc thư viện (Trường Sa, Hồ Nam), Bạch Lộc Đỗng thư viện (Lư Sơn), Ứng Thiên Phủ thư viện (Thương Khâu) và Thạch Cổ thư viện (Hành Dương).
Tọa lạc dưới chân núi Nhạc Lộc, bên bờ Tây sông Tương Giang ở Trường Sa, Hồ Nam, một thành phố lịch sử và văn hóa nổi tiếng ở Trung Quốc, Thư viện Nhạc Lộc là một trong những học viện lâu đời nhất trên thế giới, các học viện truyền thống cổ xưa của nó vẫn được bảo tồn đầy đủ.
Từng khóm sân, từng phiến đá, từng viên gạch, từng bông sen đều ánh lên tinh thần nhân văn. Học viện Nhạc Lộc đã được xếp vào danh sách đơn vị bảo vệ di tích văn hóa trọng điểm quốc gia.
Hôm nay, các bạn hãy cùng Du học Trung Quốc Riba đi tìm hiểu về thư viện bậc nhất của Trung Quốc có điều gì thú vị nhé!
Lịch sử hình thành thư viện Nhạc Lộc
Thư viện Nhạc Lộc được hình thành vào thời nhà Đường, là nơi quốc gia sử dụng để lưu trữ sách và những tác phẩm cổ điển học đường.
Đến thời nhà Tống, thư viện phát triển thành nơi để giảng bài và cất giữ sách, sau này mới có 3 chức năng: giảng bài, lưu trữ sách và thờ cúng.
Học viện Nhạc Lộc chính thức được Chu Động, quận trưởng quận Tân Châu thành lập năm Khai Bảo thứ 9 triều đại Bắc Tống (năm 976 sau công nguyên).
Sau gần 40 năm phát triển, học viện được Tống Chân Tông, hoàng đế Bắc Tống năm Tương Phù thứ 8 (năm 1015) ban tặng tấm bảng vàng khắc tên “Thư viện Nhạc Lộc”. Từ đó mà học viện bắt đầu nổi tiếng khắp gần xa.
Thư viện Nhạc Lộc được hình thành vào thời nhà Đường, là nơi quốc gia sử dụng để lưu trữ sách và những tác phẩm cổ điển học đường.
Đến thời nhà Tống, thư viện phát triển thành nơi để giảng bài và cất giữ sách, sau này mới có 3 chức năng: giảng bài, lưu trữ sách và thờ cúng.
Học viện Nhạc Lộc chính thức được Chu Động, quận trưởng quận Tân Châu thành lập năm Khai Bảo thứ 9 triều đại Bắc Tống (năm 976 sau công nguyên).
Sau gần 40 năm phát triển, học viện được Tống Chân Tông, hoàng đế Bắc Tống năm Tương Phù thứ 8 (năm 1015) ban tặng tấm bảng vàng khắc tên “Thư viện Nhạc Lộc”. Từ đó mà học viện bắt đầu nổi tiếng khắp gần xa.
Kiến trúc của thư viện Nhạc Lộc
Học viện Nhạc Lộc có hiện tích 25.000 mét vuông, ẩn mình trong những ngọn núi sâu và sông ở sườn phía đông của núi Nhạc Lộc.
Học viện Nhạc Lộc đã trải qua nhiều cuộc chiến tranh trong lịch sử, 7 tòa nhà đã bị phá hủy. Các tòa nhà chính hiện nay hầu hết là di tích của triều đại nhà Thanh. Từ thế kỷ 20, sau nhiều lần sửa chữa, một số tòa nhà bị chiến tranh tàn phá đã được xây dựng lại.
Theo thứ tự từ ngoài vào, các công trình chính gồm có: Cửa trước, Hách Hy Đường, Cửa lớn, Cửa thứ hai, Giảng đường và Lầu trữ sách. Nghi môn tập trung trên trục trung tâm, giảng đường ở chính giữa trục trung tâm.
Ngoài việc tạo ra một cảm giác trang trọng, tinh tế và từ xa về chiều sâu và hiệu ứng thị giác, các sân đối xứng trục và tiến bộ còn phản ánh mối quan hệ xã hội và đạo đức của văn hóa Nho giáo. Đó là trật tự, thứ bậc và sự riêng biệt.
Các kiến trúc chính gồm có: Khu giảng đường, Khu lưu trữ sách, Khu thờ cúng, Khu lâm viên, Khu tưởng niệm, Khu bia đá.
Các công trình kiến trúc tiêu biểu
Đại môn (Cửa lớn)
Cổng hiện tại được xây dựng lại vào năm Đồng Trị thứ 7 của triều đại nhà Thanh (1868).
Bảng ghi “Thư viện Nhạc Lộc” là chữ viết tay của Tống Chân Tông, hoàng đế Bắc Tống năm Tương Phù thứ 8 (năm 1015) chính tay viết để thể hiện sự công nhận cũng như mến mộ với những tài năng của viện.
“Duy Sở hữu tài, ư tư vị thịnh”. Hai vế đều được lấy từ những tác phẩm kinh điển của Khổng tử, các vế liên quan mật thiết, thể hiện lịch sử những anh tài của thư viện Nhạc Lộc.
Giảng Đường
Khu giảng đường nằm ở trung tâm học viện, là trung tâm giảng dạy và các hoạt động chính của học viện, đồng thời cũng là bộ phận cốt lõi của học viện.
Tấm bảng “实事求是匾” được treo trước mái hiên. Do hiệu trưởng Học viện Công nghệ Hồ Nam thời Trung Hoa Dân Quốc viết. Hiệu trưởng đã lấy nó làm phương châm của trường để giáo dục học sinh đề cao khoa học, thực hành từ thực tế xã hội để đứa ra kết luận đúng đắn.
Khu giảng đường nằm ở trung tâm học viện, là trung tâm giảng dạy và các hoạt động chính của học viện, đồng thời cũng là bộ phận cốt lõi của học viện.
Tấm bảng “实事求是匾” được treo trước mái hiên. Do hiệu trưởng Học viện Công nghệ Hồ Nam thời Trung Hoa Dân Quốc viết. Hiệu trưởng đã lấy nó làm phương châm của trường để giáo dục học sinh đề cao khoa học, thực hành từ thực tế xã hội để đứa ra kết luận đúng đắn.
Những câu chuyện liên quan đến thư viện Nhạc Lộc
Câu chuyện về tên “Hách Hy Đường”
Khi bước qua của trước của viện, bạn sẽ được chào đón ngay bởi Hách Hy Đường. “Hách Hy” là mặt trời mọc rực rỡ và thịnh vượng. Bạn có thắc mắc tại sao nó lại có tên gọi như vậy không?
Vào năm thứ ba của triều đại Nam Tống (năm 1167), nhà Nho Chu Hy từ Phúc Kiến đến Nhạc Lộc và có trao đổi học thuật với viện trưởng Trương Thức.
Những cuộc hẹn thường ở trên núi Nhạc Lộc, khi mặt trời đang lên. Mỗi khi mặt trời ló dạng, Chu Hy lại nói với Trương Thức “Hách hy” (có nghĩa là mặt trời mọc rực rỡ và thịnh vượng). Về sau, khi xây dựng thư viện, Trương Thức để nơi họ đã bàn luận và phát triển nên lấy tên “Hách Hy Đường”
Bởi chiến tranh, Hách Hy đường đã bị hủy hoại khá nhiều. Đến triều đại nhà Thanh (1868) nó đã được cải tạo lại với có kết cấu “lồi”, là một điển hình của sân khấu Hồ Nam.
Khi leo lên cầu thang, bạn có thể thấy trên hai mái hiên bên trái và bên phải của lễ đài vẫn còn những tác phẩm điêu khắc của những câu chuyện kinh kịch được xây dựng từ thời Càn Long nhà Thanh. Bên trái là “Vòng tay ngọc”, bên phải là “Thu Hồ và phu nhân”. Có thể thấy, ngoài việc học hành chăm chỉ, thầy và trò Hàn lâm viện thời bấy giờ còn có nhiều hoạt động sau giờ học, cũng có thể thấy được tư duy nghiêm túc và ung dung của các nhà Nho.
Chữ “Phúc” và “Thọ” trên hai vách tường
Trên bức tường bên trái của lễ đài, chữ “Thọ” được viết bằng hai nét chữ, hình rồng và rắn cuộn lại, mềm mại và cứng rắn. Nó gắn với một câu chuyện được lưu truyền như một dấu tích thần tiên.
Theo truyền thuyết, vào năm Gia Khánh thứ mười hai của triều đại nhà Thanh (1807), hiệu trưởng của Học viện Nhạc Lộc đã tổ chức một bữa tiệc Lộc Minh trong học viện bàn cổ luận kim, ngâm thơ đàm đạo, rất náo nhiệt.
Lúc này, một vị đạo sĩ già mặc chiếc áo xanh, đi giày rơm bước vào, tự nhận đến dự tiệc. Mọi người nhìn lão đạo sĩ vô danh và yêu cầu viết vài chữ trước. Ông hiểu ý, cầm cây chổi cạnh tường đưa tay xuống nước bùn vàng, đưa chổi.
Người đạo sĩ viết lên tường lên một chữ “Thọ” rồi ném chổi đi. Sau phút kinh ngạc, viện trường đi tìm vị đạo sĩ già nhưng không hề có tung tích.
Sau đó viện trưởng La Điển đã thêm một chữ “Phúc” đối xứng với chữ “Thọ”. Ký tự “Phúc” được viết bằng một nét duy nhất, với một ngòi bút mạnh mẽ, giống như một con hổ xuống núi. Dòng chữ “Phúc” và “Thọ” giống như rồng và hổ đang bay lượn, ngụ ý rằng Học viện Nhạc Lộc là nơi ẩn náu của rồng và hổ.
Với một thư viện Trung Hoa bậc nhất hơn ngàn năm lịch sử, những giới thiệu trên đây chỉ là những lời khái quát đơn giản nhất. Nếu có cơ hội, các bạn hãy đến Trường Sa, đến đại học Hồ Nam để trải nghiệm vẻ đẹp và văn hóa ngàn năm của nơi đây nhé!
Nếu có bất kỳ thắc mắc gì bạn đừng ngần ngại mà hãy nhắn ngay cho Riba để được tư vấn kỹ hơn nhé!
2 Comments